Yêu xa khiến các hormone tình yêu sụt giảm
Trong văn chương, chúng ta vẫn thường liên hệ tình yêu với con tim, nhưng dưới góc nhìn khoa học, đó lại là tổ hợp của nhiều loại hormone khác nhau.
Đầu tiên là dopamine (hormone trao thưởng) khiến con người trở nên phấn khích trước một tác nhân nào đó. Ở những người yêu nhau thì đây là cảm giác hào hứng mỗi khi nhận được tin nhắn, được gặp mặt, được đối phương tặng quà vào những dịp đặc biệt.
Tiếp đến là oxytocin (nổi tiếng với cái tên hormone tình yêu), được sản sinh thông qua các hành động thân mật, gần gũi như ôm, hôn. Oxytocin đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc cân bằng cảm xúc và gia tăng cảm giác gắn bó giữa những người đang yêu.
Bên cạnh đó là phenylethylamine (viết tắt là PEA), tạo nên cảm giác lâng lâng khi yêu. Một lượng lớn PEA sẽ khiến năng lượng thể chất lẫn cảm xúc của con người dâng trào, đồng thời giải phóng dopamine. Trùng hợp thay PEA cũng chính là thành phần trong kẹo sô cô la mà các cặp đôi hay trao nhau vào ngày lễ tình nhân.
Tuy nhiên đối với những những ai yêu xa, hoạt động của 3 hormone kể trên thường xuống thấp. Điều này bắt nguồn từ việc thiếu đi những tiếp xúc vật lý. Các cặp đôi lúc này thường dễ cảm thấy cô đơn, chán nản và khao khát được gặp nửa kia để tìm lại cảm giác khi mà các hormone tình yêu tuôn trào.
Ở thời đại 4.0, việc hẹn hò qua Zoom, FaceTime hoặc đơn giản là nhắn tin vẫn giúp sản sinh ra một lượng dopamine nhất định. Nghĩa là các cặp đôi vẫn phấn khích mỗi khi thấy nửa kia qua màn hình điện thoại.
Tuy nhiên, các hình thức kết nối online này vẫn không thể thay thế được nụ hôn, cái ôm và tình dục ở thế giới thật. Đặc biệt là với oxytocin, hormone chủ yếu được tạo ra thông qua cử chỉ thân mật.