Ngôi sao và Mặt trời

bởi

trong

Trên bầu trời, Sao nhỏ và Mặt trời là bạn bè thân thiết của nhau. Ngôi sao nhỏ luôn bầu bạn cạnh Mặt trời dù lúc thức hay khi ngủ. Tình cảm của chúng khăng khít vô cùng.

Một ngày nọ, chị Gió vui tính dắt những đám mây đi chơi. Khi ngang qua chỗ Mặt trời và Sao nhỏ đang chơi đùa và trò chuyện thì một đám Mây trắng bay chậm lại, nó nhìn đôi bạn rồi phá lên cười:

“Ôi thật hài hước! Mặt trời to lớn với ánh sáng rực rỡ lại đi chơi với một ngôi sao nhỏ chẳng có tí ánh sáng nào, đen trùi trũi thế kia! Sao nhỏ ơi, bạn chẳng xứng đáng chơi với Mặt trời đâu!”

Nụ cười của Sao nhỏ chợt vụt tắt, trông nó đã đen giờ còn còn đen hơn. Mặt trời thì tức giận, mặt đỏ gay gắt như muốn thiêu đốt đám Mây:

“Sao bỗng dưng bạn lại cười chê chúng mình? Mình thích chơi với Sao nhỏ, không phải vì bạn ấy lớn hay có ánh sáng rực rỡ, mà vì bạn ấy luôn tốt với mình, luôn ở bên cạnh mình!”

“Hay là Mặt trời thích chơi với Sao nhỏ vì như thế bạn sẽ đẹp hơn, tỏa sáng hơn? Sao nhỏ chỉ làm nền cho bạn thôi…”

Mặt trời tỏa ra sức nóng ngùn ngụt, nó trừng mắt:

“Bạn đi đi, đừng nói những lời không hay nữa! Dù bạn nói gì đi chăng nữa, mình vẫn yêu quý Sao nhỏ!”

Đám mây trắng cười khanh khách rồi vội vàng đuổi theo chúng bạn. Mặt trời quay sang Sao nhỏ, thấy đôi vai người bạn đang run run. Sao nhỏ buồn bã nói với Mặt trời:

“Có lẽ Mây trắng nói đúng đấy. Mình nhỏ bé, không có ánh sáng, không xứng đáng chơi với bạn, Mặt trời ạ.”

“Bạn không to lớn như mình nhưng bù lại bạn rất xinh xắn đáng yêu. Bạn không biết đấy thôi, bạn sáng lấp lánh và ánh sang của bạn đi rất xa đấy nhé. Chỉ là bạn không tự nhìn thấy điều đó mà thôi.”

Dù được Mặt trời an ủi, nhưng Sao nhỏ vẫn rất buồn. Tối hôm ấy, Sao nhỏ định đi ngủ sớm nhưng Mặt trời đã đến gọi sao nhỏ:

“Mình có cái này hay lắm muốn chỉ cho bạn. Nhưng bạn không được buồn nữa, phải tươi tỉnh lên cơ. Hứa với mình nhé!”

Rồi Mặt trời kéo Sao nhỏ đi chơi, kể bao nhiêu chuyện vui khiến Sao nhỏ quên cả buồn. Bỗng nhiên, Mặt trời nói:

“Sao nhỏ ơi, bạn hãy nhắm mắt đi theo mình. Lúc nào mình nói “Mở mắt ra” thì bạn mới được mở mắt đấy nhé!”

Sau khi nhận được hiệu lệnh của Mặt trời, Sao nhỏ mở mắt nhìn quanh. Vẫn là vũ trụ mênh mang với vô số bạn bè… Sao nhỏ chưa kịp nói gì thì Mặt trời đã thì thầm:

“Bạn đừng nhìn quanh nữa, hãy nhìn xuống dưới kia kìa.”

Và Sao nhỏ nhìn xuống…

Oa! Là mặt biển rộng mênh mông như một tấm gương phẳng lặng. Sao nhỏ chẳng thấy Mặt trời đâu mà chỉ thấy bóng mình lấp lánh trên làn nước.

Mặt trời nói:

“Sao nhỏ, bạn thấy không? Bạn không những có ánh sáng, mà bạn còn óng ánh, lấp lánh nữa. Ánh sáng của bạn thật trong trẻo, ai cũng thích. Đêm tối có ai nhìn thấy mình đâu, chỉ nhìn thấy bạn mà thôi! Mà mình tiết lộ một bí mật nhé. Tên mình là Mặt trời, nhưng thực chất mình cũng chỉ là một ngôi sao giữa thiên hà mà thôi! Ngôi sao nhỏ chơi với ngôi sao lớn chẳng có gì sai, miễn là tất cả chơi với nhau hòa thuận và vui vẻ.”

Ngôi sao nhỏ vui lắm. Nó lại thân thiết với Mặt trời như trước và cùng Mặt trời thay nhau tỏa sáng. Và hai người bạn gắn bó với nhau đến tận bây giờ đấy, các bạn ạ!